라이 홍 칸(Lai Hong Khanh)은 1950년생으로 하노이 푸쑤옌(Phu Xuyen) 출신이다. 베트남 문인협회 회원이고 베트남 언론인협회 회원이자 베트남변호사협회 회원이다.
다수의 저작물이 있는데 아래와 같다.
- THE WHITE FERRY-CALL - Poetry, Youth Publisher 1990
- WRITING THROUGH THE FOREST – Literature, Labor Publisher 2002
- SUMMER HEART - Poetry, Literature Publisher 2003
- KINH BAC MOON – Poetry, Writers Association Publisher 2007
- TIME FULLY LOADED – Poetry, Literature Publisher 2014
- VIETNAMESE SPIRIT – Poetry, Youth Publisher 2020
- EVERY MORNING – Poetry, Youth Publisher 2021
아래와 같이 방송대본상을 받았다.
Silver Prize for “Mother of Pearl” literary script contest at the National Television Festival in 2002.
Giọt thời gian
(Quý tặng các bạn tôi)
Giọt thời gian tích tắc
Như từng chấm cà phê
Nhỏ đều vào quên lãng
Một đi không ngược về.
Cốc cà phê quá khứ
Có vị đắng cuộc đời
Cốc cà phê năm tháng
Có dài rộng đời tôi.
Quỹ thời gian em ơi!
Ta có trong tay ấy
Dẫu khôn, ngoan, vụng, dại
Nó vẫn cứ dần vơi.
Nhấp vị đắng cuộc đời
Giọt thời gian tích tắc.
(Buôn Mê Thuột, một ngày thu)
시간의 방울
(친구들에게 바칩니다)
똑딱이는 시간의 방울
커피의 점처럼
망각에 빠진다
한번 가면 되돌릴 수 없다.
과거의 커피잔
인생에는 쓴맛이 있다.
시간의 커피잔
내 인생 전체가 그 안에 있다.
아, 내 시간 기금!
내 손에 있어
현명하든, 서투르든, 어리석든
누구에게나 시간은 천천히 사라지고 있어.
인생의 쓴맛을 음미하네
똑딱거리는 시간의 방울.
(가을날 Buon Me Thuot에서)
The drop of time
(To my dear friends)
The drop of time ticking
Like the dot of coffee
Falling into oblivion
One goes without coming back.
The coffee cup from the past
There’s a bitter taste in life
The coffee cup of time
All my life in it.
Oh my time fund!
I have it in my hand
Whether it’s wise, clumsy, foolish
It’s still fading slowly.
Taste the bitter of life
The drop of time ticking.
One Autumn day in Buon Me Thuot.
Không chia được nữa
Cốc nước anh trao, hai đứa uống cạn rồi
Có anh trong em và em trong anh đó
Hòa vào nước thì ai chia được nữa
Thấu tận cùng mỗi đứa, phải không em?
더는 나눌 수 없어
내가 준 물 한 잔, 우리는 마지막 한 방울까지 마셨지
너 안에 내가, 내 안에 네가
모든 것이 뒤섞이면 누가 나눌 수 있겠는가?
당신과 나는 머리끝에서 발끝까지 하나인 거죠, 그렇죠?
Couldn’t be divided anymore
The cup of water I gave, we drank ‘till the last drop
Me in you and you in me
Who can divide when everything is blended
Getting to the bottom of you and me, right?