[아침시]응웬 닥 랍(Nguyen Dac Lap) 시인...'영감(靈感, Inspiration)'
[아침시]응웬 닥 랍(Nguyen Dac Lap) 시인...'영감(靈感, Inspiration)'
  • 현달환 기자
  • 승인 2022.12.12 19:11
  • 댓글 0
이 기사를 공유합니다

베트남 '응웬 닥 랍(Nguyen Dac Lap)' 시인
베트남 '응웬 닥 랍(Nguyen Dac Lap)' 시인

응웬 닥 랍(Nguyen Dac Lap) 시인은 베트남 떤으억(Tan Uoc) 출신으로 현재는 하노이에 거주하고 있다. 

베트남문인협회 회원이자 하노이문인협회 회원으로 활동하고 있다. 인생의 경험을 소재로 위대한 인간성을 추구하는 작품 세계를 구축하고 있다.

제3회 하따이(Ha Tay)성 응웬짜이(Nguyen Trai) 예술문학상 (2001-2005), 하따이(Ha Tay)성 시 경연대회에서 우수상(2006-2007), 베트남 문학과 예술을 위한 기념장을 수상했다.

출판된 작품은 “낯선 땅” - 시 - 민족문화출판사 – 1995, “예감” - 시 - 청년출판사 – 2000, “사막의 꽃” - 시 - 작가협회 출판사 – 2004, “도시” - 시 - 작가협회 출판사 – 2008, “머무는 구름” – 시 – 작가협회 출판사 – 2011, “시간의 소리” – 시 – 작가협회 출판사 – 2018 등이 있다.

영감(靈感, Inspiration)

나의 예감한 것들 (The Things Which I Premonition)
오늘은 있고, 내일은 사라진다(Even though today be, tomorrow vanishing)
힘든 세월 동안(During Hard times)
아버지의 모습(Shape of farther)
더 이상 돌아오지 않는 친척들(Relatives who are not return no more)
어제까지 나와 함께 살았다(They live with me till yesterday)
말하지 않고 미소만 짓는 옆집의 아가씨(Maid living Next door just smile)
결혼한 날부터( From weeding day)
볼은 더 이상 불그레하지 않다 (Cheeks are not blush no more) 
내일은 어떻게 될까(How shall it be tommorow
세월이 허리에 쌓여 굽은 사람들(Bending people as time goes by)
부모와 조부모를 보지 않고 자라는 아이들(Children who are growing without seeing their parents and grand parents)
마을 입구의 땅(Land in front of the town)
무덤으로 더 좁아질 것이다(It will narrow because of grave)
동화 속 (In fairy tales)
작은 도시처럼(Like small city)
외로움과 늙음이 눈을 흐리게 한다.( loneness and ageing makes fishy eyes). 
함께 살았을 때, 왜 가까워지지 않았을까(Why we can’t closer While we are living together)
이제야 서로를 그리워한다 (Now we are missing each other)
아이고! 인간은 쉽게 극복하지 못한다( Oh my goodness! Human beings never overcome hardships easily)
영원한 사랑과 (Eternal love)
고통을 받는 마음이야.(Hurting heart).

Linh cảm

Tôi linh cảm điều gì
Hôm nay còn, mai mất
Hình ảnh cha tôi
        suốt những năm lận đận
Những người thân không bao giờ về nữa
Hôm qua còn sống bên tôi.
Cô bé nhà bên không nói chỉ cười
Từ ngày lấy chồng
               má không còn hồng nữa
Ngày mai sẽ như thế nào
Con người lưng còng chất chồng năm tháng
Trẻ lớn lên không thấy ông bà bố mẹ
Mảnh đất đầu làng
                   mồ mả sẽ chật thêm
Như thành phố nhỏ
                       trong chuyện cổ tích thần tiên
Nỗi cô đơn cộng tuổi già làm mắt ta mờ sương khói...
Khi sống bên nhau sao  không gần nhau lại
Để bây giờ lại nhớ đến nhau
i! con người không dễ vượt mình đâu
Hỡi trái tim khổ  đau
                      với tình yêu muôn thuở.

이 기사에 대해 어떻게 생각하시나요?