[아침시]쩐 투 하(Tran Thu Ha)시인의 “나는 내가 아니다”
[아침시]쩐 투 하(Tran Thu Ha)시인의 “나는 내가 아니다”
  • 현달환 기자
  • 승인 2023.07.06 10:43
  • 댓글 0
이 기사를 공유합니다

쩐 투 하(Tran Thu Ha)시인
쩐 투 하(Tran Thu Ha)시인

쩐 투 하(Tran Thu Ha)시인의 베트남작가협회 회원이다. 

출판된 작품은 Sidestep Love Poetry(베트남 작가 협회 2006), Section(베트남 작가 협회 2007). Self-rotating Earth(베트남 작가 협회 2019), Platinum fragments(베트남 작가 협회 2020), Posture(Nghe An 출판사 2018) 공동 출판집으로 Echo(베트남 작가 협회 2007)가 있다. 또한, 사랑시선집(베트남 작가 협회)가 있다.

2010년 시 "Self-rotating Earth(자전하는 지구)"로 베트남 예술 협회 국립 위원회에서 C상 수상, Ho Xuan Huong 올해의 문학상 2회(2005-2015), 2017년 전쟁 순교자를 주제로 한 공모전에서 베트남 작가 협회가 수여하는 공로장을 받았다.

 나는 내가 아니다

쩐 투 하(Tran Thu Ha)

그 날
나는 조용히 내 영혼의 기관지를 들었다.
매일 아침 질식하는 기침
열사병과 같은 고통스러운 혼돈
삶의 가시에

불타오르는 바람과 함께 사라진 과거
흐릿하게 시간의 지붕 위에서 불타
재를 남기고, 따뜻한 둥지를 말릴 수 없나?
트라우마 생활은 심취한 영혼을 바꿀 수 없다
사랑에 빠져 마음속으로 달래어 상처를 어루만져 주었어.
보름달의 거룩한 입맞춤에 대한 연민

내가 내가 아니었던 때가 있었다.
타서 왁스만 남은
떠다니는 은빛 구름 속에 날 두고
약간의 추위가 동쪽으로 역류했다.

빌린 입술로는 살 수 없다
시간의 뿌리에서 선율이 솟아오를 때
황새 모양의 벼를 바라보며 무르익는 봄을 바라보며
하늘의 너그러운 손길로 나를 길러주셨네
키워 준 조국에 감사

뿌리내린 꽃이 만발한 녹색 벼     (번역 강병철)

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ TÔI

Ngày đấy

Tôi thầm nghe cuống phổi hồn tôi
Những ứ nghẹn tiếng ho khan mỗi sáng
Nỗi nhếch nhác đớn đau như say nắng
Trên lằn roi gai nhọn cuộc đời

Xưa theo gió cháy hòa lên ngọn lửa
Cháy lem nhem trên nóc thời gian
Còn lại tro tàn sao hong khô tổ ẩm?
Sang chấn cuộc đời sao đánh đổi được hồn mê
Tôi đã yêu dỗ vào lòng, vỗ vào xây xước tím
Thương nụ hôn thánh khiết tuổi tròn trăng

Đã có lần tôi không phải là tôi
Đã cháy hết chỉ còn lại sáp
Tôi còn lại bồng bềnh trong mây bạc
Chút rét đài trôi ngược phía đằng đông

Không thể sống trên đôi môi vay mượn
Khi giai điệu cất lên từ cội rễ thời gian
Nhìn dáng lúa thân cò nhìn mùa xuân đang chín
Nuôi dưỡng tôi trên đôi tay hào phóng trời cho
Ơn mẹ đất cưu mang 
Bám rễ
          Trổ xanh đồng

I AM NOT ME

         By Tran Thu Ha

That day
I silently listened to the bronchi of my soul
Chokes of coughs were every morning
Painful chaos as heatstroke
On the thorns of life

In the past, gone with the burning wind on fire
Blurry burnt on the roof of time
Leaving ashes, cannot dry the warm nest?
Trauma life cannot change the infatuation soul
I fell in love and coaxed into my heart, patted the bruises
Pity for the holy kiss of the full moon

There was a time when I wasn't me
Burned out, only wax remained
Leaving me in floated silver clouds
Little cold drifted backwards to the east

Cannot live on borrowed lips
When the melody risen from the roots of time
Looked at the stork-shaped rice, looked at the riping Spring
Nurtured me in the generous hands of heaven
Thanked to the nurtured motherland
          Rooted Blossomed green rice

이 기사에 대해 어떻게 생각하시나요?